Đang xách nước tưới cho mấy luống rau trồng trong
vườn sau nhà. Trông thích mắt lắm
, những cây mùng tơi lá to như bàn tay dầy cộm mũm mĩm. Những cây xu hào chắc sang rằm là có thể ăn. Vài 3 luống cải gieo cứ mơn mởn như thì con gái . ngoài hàng rào đàn gà tới lứa đang chạy tung tăng, chắc vài bữa nữa người ta đặt mua về ăn tết cũng có đủ sắm vài bộ quần áo cho hai đứa con, còn dư thì sắm đồ lễ tết. đang nghĩ vẫn vơ chợt vẵng bên nhà phía trước tiếng lao xao , tiếng nạt nộ, tiếng trẻ con khóc ré lên.
Lượm loáng thoáng ai như tiếng thằng nhỏ con anh .
rồi thấy con chị mặt tím ngắt chạy về hớt hơ hớt hải vừa thở vừa gọi
-
Ba ơi em Bun nhà
mình bị bắt rồi.
-
Anh chợt hoảng
hồn vì nghĩ tới chuyện bắt cóc anh vẫn thường nghe đồn đãi bấy lâu. Không lẽ…..
anh hỏi con bé: Ai bắt em , ở đâu rồi?.
-
Nó sợ sệt lí nhí:
chú Bá nhà cô Quỳnh Anh.
-
Sao? Anh giật
giọng
Rồi
không đợi con trả lời tất tả chạy ra đầu nhà anh Bá. Vừa ra khỏi ngõ đã thấy
mấy người lớn và trẻ con đứng xem . Bá tay xách tai đứa nhỏ nhà anh , đứa bé 5
tuổi cố nhoài người để chạy nhưng cái tai bị kéo lại sao chạy thoát. Thấy Lượm sang bá chuyển sang
cầm tay đứa bé mắng xối xả. :
-
Mày mất dạy hả
thằng này, không ai dạy mày để mày phá làng phá xóm. Anh có dạy nổi con không
anh Lượm. hay để nó đi trại giáo dưỡng đi cho người ta dạy.
Anh
thấy vậy vội hỏi: chuyện gì vậy anh?.
Mặt
Bá đỏ gay tay nắm tay đứa bé, tay chỉ về phía 3 chiếc xe hơi nói: hôm trước tui
đã nghi nó chứ không ai, vì có nó ở trong đám trẻ con chơi ở đây cái xe tui thì bị
xước sơn phía mui. Hôm nay xếp tui đến ăn tất niên mới đậu xe đây. thằng nhóc
này dùng đá cạo lên mui xe xước 3, 4 đường. tui nghe tụi con nít bảo mới chạy ra
thì nó còn cầm trên tay viên đá nhỏ,. anh dạy con kiểu gì vậy”
Lượm
bước thêm mấy bước nhìn lên mui xe thì thấy mấy vết vạch không sâu lắm. anh hỏi
mấy đứa nhỏ thì chúng lấm la lấm lét gặc gặc cái đầu.
Anh
quay qua anh bá phân trần –thôi cháu nó dại mong anh bỏ quá cho tui về dạy nó . nói
rồi anh chạy lại đám cây sắn gần đó bẻ một cây dắt thằng bé từ tay Bá vụt tới
tấp vào mông ,vào lưng. cây sắn vỡ ra, thằng bé đưa tay đỡ nhưng bị vụt vào tay
đau quá. lại lùi miệng không ngớt kêu :
ba ơi con xin ba, con lạy ba, con chừa rồi, ba ơi con đau lắm. ; anh vẫn vụt tới
tấp, cây sắn chỉ còn trơ gốc. anh lại chạy đi bẻ cây khác thì cô tư hàng xóm
chạy đến bế thằng bé chạy đi. Anh quay lại Bá nói Anh phải đền cho chúng
tôi. Lúc ấy vợ lượm cũng vừa đi chợ về ngang . thị dựng cái xe đạp rồi ra đứng
khép nép sau lưng chồng nghe nói thế thị thẻ thọt;
Dạ
chẳng hay cháu nó mắc lỗi anh Bá xem hết bao nhiêu để em và nhà em còn lo ,
Đưa
mắt nhìn lại xe như đoán chừng rồi nói -
thôi đưa đây 5 triệu
Vợ
lượm trố mắt như muốn khịu xuống. chân run lẩy bẩy đưa mắt nhìn chồng.
Lượm
lặng lẽ nói vợ thôi đành vậy mình à!
Rồi
quay qua bá: nhà chỉ còn 2 triệu tiền lương vừa lãnh anh cầm dùm rồi cho tôi
khất lương tháng tới tôi đưa.
Bá
cao giọng: ông anh thông cảm xếp tôi không ở đây mà xe này cũng không phải xe
tôi. Anh làm ơn đưa đủ cho.
Đang loay hoay không biết tính sao thì chợt một đoàn xe máy nẹt bô đỗ xịch lại
Đủ tóc vàng tóc hoe , quần áo
bặm trợn , một đứa trong bọn dáng đại ca bước tới cúi xuống nhặt nắp chai bia
dưới chân lên tiến thẳng về phía xe cạo một đường trước mui chiếc xe. Thủng
thẳng: đền đây.
rồi co chân suýt định đá vào cánh cửa xe . Bỗng
có tiếng vọng ra từ ngõ nhà Bá :- ấy ấy!
cậu, có chuyện gì mình nói chuyện với nhau đừng nóng.
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía ấy mới thấy ông
trung niên mặt đỏ hồng hào từ đầu giờ đứng quan sát từ trong giờ mới bước ra. Nở
nụ cười tươi ông xua tay thôi có chuyện gì từ từ tính. Mời các cậu vào nhà uống
nước.
- Đấy là xe tôi . cháu nó dại
lỡ tay ,anh Bá đây cũng chỉ làm vậy cho người ta bảo ban cháu chứ ai lại đi lấy
tiền đâu. Các cậu đừng hiểu nhầm. phải không anh bá.
Cậu thanh niên tóc hai lai
trợn mắt nhìn Bá, Bá cười giả lả
Đúng đúng! Thôi bà con xóm
giềng anh Lượm về bảo ban cháu nhé! Tui giả vờ vậy cho anh chị nhắc nhở cháu,
chứ anh chị khó khăn tui là hàng xóm tui biết. giận cháu còn nhỏ mà nghịch ngợm
nên tui hơi nóng có gì anh Lượm đừng buồn.
Quay qua vợ chồng lượm cậu
thanh niên nói- số điện thoại tui đây anh có gì anh cứ gọi . giờ anh để tui trả bồi
thường dùm cho rồi về mà ăn tết.
Lượm nãy giờ ngơ ngác không hiểu đầu cua tai nheo gì
giờ nghe vậy gật mình dạ dạ, vợ lượm cũng bối rối đưa ánh mắt nhìn hàm ý cảm
ơn.
Tụi thanh niên nháy nhau lên
xe vù đi.
Ông trung niên vào nhà. Mẹ Bá
chạy ra xởi lởi. chú cô vào nhà uống nước. tui nãy giờ bận ở phía sau. gớm
thằng Bá nó đùa dai quá chứ có gì cô chú thông cảm.
Lượm lóng ngóng : Chú Bá coi
hết nhiêu..
nghe nói đến đấy Bá bất chợt
nghĩ tới đám thanh niên vội xua tay:
em đã nói là láng giềng cả thôi bác nhé!mời bác vào nhà
uống nước.
-
thôi cảm ơn Bà và
chú Bá để tôi về dạy cháu. Tôi xin phép bà và chú.
Vợ chồng nhà Lượm ra về trời
nhá nhem tối
Bước vào nhà thấy con chị
đang ngồi bên cạnh em , thằng em nằm sấp
khuất phía dưới đất ,cuối giường . vợ lượm lật đật chạy lại định gọi con vừa đưa
tay vỗ
Nhẹ vào người, thằng con giật
mình thảng thốt “đau lắm ba ơi con xin ba”.
Thị giở áo lên nhìn thấy tấm lưng con rồi òa khóc.
Lượm lục đục nấu cơm . dọn ra
mâm
Vợ lượm lấy cái bình thủy đổ
nước ra chậu. lấy khăn giặt rồi lau mình cho thằng bé. Thằng bé xót quá tỉnh
giấc mắt lấm lét nhìn ra ba nó sợ sệt.
Lượm quay mặt đi! Hai
giọt nước mắt lăm dài tên khóe mũi nhỏ
xuống.
Con chị nhìn thấy ba vậy, mẹ
vậy .lấm lét xúc chén cơm chan canh và lủi thủi ăn.
Lượm chạy ra sau nhà lấy 5
cái trứng gà , cái ổ gà định để ấp , nhưng nghĩ thương 2 đứa con vì chúng thích
ăn cơm trứng. chiên xong mẻ trứng con bé ăn đã gần hết bát cơn nhưng cũng cố ăn
thêm bát nữa.
Thằng bé mon men lại gần mâm
cũng lấm lét nhìn đĩa trứng .
Vợ lượm mắt đỏ hoe nhìn
chồng. thị hiểu là lượm đang đau lòng hơn vạn lần thị.
Lấy cơm cho thằng bé ăn nó ăn
hết một bát lớn .uống nước rồi tự động lên giường phía ngoài để ngủ với ba như
thường lệ. hai vợ chồng nhìn nhau cố nuốt nốt mỗi người một bát cơm.
Lượm lên ngủ thì thằng con đã
ngủ say .Nó nằm úp xuống chắc vết roi hằn đau lắm , ghé vai nằm xuống một hồi,
nghe bên trong bên kia tấm ván dừa thưng tạm , vợ lượm trở mình kẽo kẹt.
Bật cái bóng điện lên. với tay
cầm lọ thuốc ngâm bóp trật khớp bong gân. lượm giở áo thằng bé ra, nhìn người
con, lượn đau lòng không cẩm được nước mắt. trên lưng và mông thằng bé chi chít
những nốt tím bầm. những nốt bầm do mắt đốt sắn ba làm roi đánh vào. Lượm nhẹ nhàng đổ
thuốc ra tay xoa nhè nhẹ lên lưng, lên mông . xót quá thằng bé lại giật mình thét lên “con xin ba!
con chừa rồi” trong mơ.
2 dòng nước mắt lượm lại
chảy. lượm biết con lượm chưa biết như vậy là sai lắm, chỉ nghĩ là nghịch
thôi nào có biết gì. nhưng lượm đánh vì
hi vọng Bá sẽ không bắt đền. lương tháng của lượm tết này chưa được lãnh. Chỉ
còn 2 triệu chưa đóng tiền học cho con tiền đâu mà đền đây. Tiền Tết chỉ chực trông vào đám rau và mấy con gà..
lượm thấy Mình thật vô dụng, rồi tự hỏi mình còn là đàn ông không, còn là trụ cột được không . bất giác lượm đi ra phía sau nhà nơi treo bịch
thuốc trừ sâu…
Đang Thẫn thờ mở nút thì
thằng Bun khóc mếu máo “ Ba ơi? Ba đâu rồi”
Lượm quẳng vội chai thuốc trừ
sâu chạy vào ôm lấy thằng bé. con khóc, ba khóc theo . nó nhìn thấy ba nó hai
hàng nước mắt . nó cũng bắt chước mẹ lặng lẽ lấy cái khăn nhỏ của nó ở đầu giường lau nước mắt
cho ba. Thẻ thọt - sao ba khóc vậy .
lượm ôm con vỗ về: con muỗi chui vô mắt ba đó! Ngủ đi con. “À ơi! Ngẫm hay muôn sự tại trời, trời kia
bắt phải làm người có thân, bắt phong trần
phải phong trần, cho thanh tao mới được phần thanh tao…” chưa dứt lời ru thằng bé đã lại
ngủ. phía cuối xóm tiếng gà gáy chuyển canh .. lượm lịm đi.
Không biết nói gì hơn, đọc rùi thì lặng lẽ thở dài một tiếng cho đơi nhẹ tênh...
Trả lờiXóaDẫu biết tiền tài là phù du, nhưng đôi khi.... cũng chẳng phù du chút nào Lão hén !
TRẻ con mau quên, hy vọng trong giấc mơ, bé không mơ điều có thực....
tặng tem kim cương cho thuỳ nè! ừm tiền bạc không quan trọng lắm chỉ quan trọng là ít hay nhiều thôi
XóaĐeo tem kim cương quá bự của Lão hèn chi...gãy cổ rùi nè. Sáng nay phải vô chấn thương chỉnh hình á ! Lão...giết người bằng kim cương đó nha . Chiêu mới của Lão hén !
XóaThui kệ, được đeo kim cương mà...gãy cổ cũng oai chứ bộ !
Mà nói Lão nghe nhé, đàn ông mà chỉ vì chút nhục này, chút khổ này để rùi có ý định giải thoát bi quan như thế là đáng bị phạt lắm. Lượm dại dột cạn nghĩ, vợ và con ở lại sẽ sống sao đây ? Người chết là hết. 2 người mà còn chưa nuôi nổi con, bỏ vợ lại một mình, Lượm có nghĩ đến cái khổ của vợ không ?
XóaCũng may là nhóc giật mình giữa giấc, chứ không thì, Lượm thành tội nhân thiên cổ rùi á !
ừm Lượm hổng chít nữa nhe. mai mốt Lượm ứng cử zô hội đồng nhân dân chắc đủ sống....có lương mà...nhưng nghĩ cũng tội mấy người là nghề ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng này, lương có được nhiêu đâu mà vẫn phải làm phải giàu hức hức. .... chắc vợ con họ nai lưng ra đây
Trả lờiXóaThấy cái" Nich" nghe kỳ kỳ nên ghé thăm,Không ngờ người cũng đẹp tên cũng đẹp nữa.
Trả lờiXóacái tên không làm nên cái tính. đẹp mặt mà xấu bụng đó người ơi. cảm ơn lời khen làm lão sướng nguyên tuần. ...
XóaCóc viết làm anh đọc muốn khóc đây ! Thương quá đi ..
Trả lờiXóaAnh xương em cho em xin ít xiền làm vốn dắt lưng gom gom bạch thủ một con. được ăn cả ngả về không
XóaNhững gì Cóc viết đời quá. Nghe mà xót xa...
Trả lờiXóađôi lúc ngồi đọc chuyện mình phịa ra rồi ôm mặt khóc. chỉ mong có ẻm hót gơ nào đi qua để dụi đầu vào ngực mà than thở thôi
XóaHôm nay nhóc mới có thơi gian sang thăm lão nè, chúc lão nhiều niềm vui
Trả lờiXóakhách hừa nụi tới nhà hông đón được chu đáo thật là thát lễ. lần sau nhớ báo trước tại hạ mới đỡ ngại.
XóaTRUYỆN THU HÚT NGƯỜI ĐỌC
Trả lờiXóavâng cảm ơn bác . thằng cóc ghẻ nầy còn kiêm cả nghề chích hút người đọc nữa chứ bác ạ
XóaNgẫm hay muôn sự tại trời, trời kia bắt phải làm người có thân, bắt phong trần phải phong trần, cho thanh tao mới được phần thanh tao…”
Trả lờiXóaCâu này đã thay mọi lời muốn nói. Nỗi xót xa, con trẻ, thương quá lão ơi...
vâng "bắt phanh trần phải phanh trần
Xóacho may ô mới được phần may ô"
Chào Lão cóc ghẻ nha
Trả lờiXóaChào miền đất mới nụ cười hồn nhiên
Vui với bè bạn thanh niên
Để ta trẻ lại tình yêu muôn đời (~_~)
đợi người lồi mắt lão cóc già.
Trả lờiXóavừa ra khỏi cửa có người qua.
vội vàng về đón nhưng chẳng kịp
hẹn bạn vong niên sớm tới nhà
Chú Quân có biết đọc truyện ngắn thích nhất vào thời gian nào không? Riêng cháu thì là lúc leo lên giường chuẩn bị ngủ hi hi... Thỉnh thoảng cho cháu qua nhà chú đọc truyện nha.
Trả lờiXóaNgày mới vui vẻ chú nhé.
sao đi ngủ sớm thế Trần Huyền giờ mới 6 giờ chiều. cảm ơn nhé như vậy lão sẽ viết chuyện để ru bạn ngủ
XóaBÁC RẤT THÍCH ĐỌC TRUYỆN CỦA CHÁU
Trả lờiXóaNGÀY MỚI AN VUI HA
Lão cóc ơi, nhớ đem bịch thuốc trừ sâu chôn thật sâu đi nhé, hì..., đùa thui, chúc chiều vui.
Trả lờiXóaBác Quân ơi, bác post thêm truyện ngắn nữa đi.
Trả lờiXóaUi dza. Nòng nọc giống CG quá ha. Cho xin mấy bó rau cải và mấy con cá trê nhé!
Trả lờiXóaXin chào LÃO! k biết còn nhận ra ng quen k.
Trả lờiXóaTruyện của Lão bao giờ cũng làm..nghẹn lời...
Nhưng em k thích cái đoạn chai thuốc sâu đâu!..đàn ông như thế thì....
Chuyen ngan´anh viet´rät´hay!cam' on bai` viet´de' cho canh´" may` räu " nhin`lai chinh´ban' thän minh`, töi cho ca' hai cha con anh Lüöm , cung~ may la`co´phep´nhiem mäu`o' giäy phut´cuöi´
Trả lờiXóahi anh
Trả lờiXóa