Thứ Tư, 5 tháng 8, 2015

tặng Võ cáo ú

Tặng ghẻ Hâm
(Bài thứ 3 cho những ngày chưa tàn chữ đắng)

Cái se lạnh này cho em nhớ anh.
Em đi hết con phố Văn Trị mới giật mình ngoái lại.
Con phố đã nuốt mất anh và một đoạn đời con gái.

Sao em nỡ đi qua mà không cấu ngực mình để nhắc trái tim vì sao mới đau mãi không thôi.
Sài gòn ơi! sài gòn ơi!
Ai cũng bảo sài gòn chỉ có hai mùa mưa nắng
Em  thấy bốn mùa trong từng ngày trĩu nặng
Từ ngày anh đi...!
Em đã sai lỗi điều gì?
Mà anh chạy trốn sài gòn trốn cả chính mình nữa vậy?
Nói em nghe đi?
Để mai này khi mầm yêu đâm chồi trở lại
Em sẽ tan hết mình
Để chẳng thấy đớn đau cho sự đớn hèn anh.
-------*****----------

1 nhận xét: