Thứ Bảy, 13 tháng 4, 2013

. NGƯỜI VỢ TRẮC NẾT(CHỊ ƠI EM YÊU CHỊ, PHẦN II)


sau cái đêm định mệnh ấy quân đột nhiên im hơi lặng tiếng, không điện thoại ,không nhắn tin gì cho chị. Chị cũng vậy, trong lòng chị dấy lên một cảm giác khó tả, vừa giận mình lại vừa thấy xốn xang . đã lâu rồi chị không được làm đàn bà cho một ai đó.
Có thật chị có lỗi, không dù gì thì cả hai đều có cái gọi là một tổ ấm của riêng mình. mặc dù nó không được ấm gì cho lắm vì đã năm năm nay anh không làm cái chức phận đàn ông với chị. chị nghĩ đến những lần anh về được ít ngày rồi lại đi vội vã. Con cái anh phó mặc chị .chị tự hỏi vì sao? Câu trả lời còn đang chưa rõ.

 Đang  lúng túng với cảm giác có lỗi thì có người cho chị biết anh sống già nhân ngãi non vợ chồng với cô thư ký của mình, chị đã bay đến nơi anh làm việc . hôm ấy chị đến chỗ anh làm. Khi đến cổng thì xe anh cũng vừa ra đến cổng ,trong chiếc mẹc đen bóng là anh và cô thư ký .may là  chị đang ngồi trên xe taxi vừa định bước xuống thì nhận ra anh, chị cho ta xi bám theo . chiếc mẹc đậu trước một căn hộ nhỏ, 2 người bước xuống xe. chiếc xe lăn bánh  bỏ lại anh và cô thư ký. Ngồi trong xe chị thấy toàn cảnh cô thư ký khoác lấy tay anh. Họ đi vào trong sân . một chị như là người làm ra đón họ rồi khóa cổng.

Chị như người rơi từ cung trăng xuống muốn chạy lên  xé vụn họ ra. Nhưng chị đã bình tĩnh trở về khách sạn . đêm ấy chị gọi cho anh:

 -A lô có gì không ! anh hỏi

- em đau quá mai anh thu xếp về được không!

-về sao được em ! đang làm việc với đối tác ở hải phòng cuối tuần mới xong.

Anh đã nói thế với chị bao nhiêu lần rồi, nhưng lần này cũng với câu nói ấy chị thấy chua chát. Sáng, chị gọi cho anh một lần nữa thì đầu dây kia tiếng phụ nữ

-A lô .

-Dạ anh quang đi ra ngoài có chút chuyện chị nhắn gì không ạ!

 -em là bà xã của anh quang à! Chị là bạn học của anh ấy nay có chút chuyện làm ăn muốn gặp anh trao đổi.

- dạ !

- em có mấy cháu rồi!

 - 1 cháu 2 tuổi chị ạ!

-Cháu trai hay gái!

- trai chị ạ! Chị chờ chút anh về anh gọi cho chị.

Chị xốc quá !vậy là mấy năm nay anh sống với người đàn bà này và đã có một đứa con như chị được biết.

 Chị lặng lẽ bay về ngay trong sáng hôm đó. Chị như người mộng du chị về đến nhà thì trời vừa chạng vạng tối. buớc xuống cổng thì thấy cổng  khóa, chị lấy khóa mở cổng rồi khóa laị, chiếc clik con gái chị ở trước sân mà sao đèn không bật. trên lầu có ánh điện  và tiếng nhạc. nghĩ là chị nói với con chị đi 3 hôm mới về nên con nó rủ bạn học về ở cùng cho vui nên chị cũng an tâm  . con chó nhận thấy hơi chủ không sủa cứ quấn lấy chân chị. Mệt mỏi chị lao vào nhà thì thấy trên gác có ánh đèn. Chị bước lên, cửa phòng khép hờ nhìn qua khe cửa thì hỡi ôi chị không tin vào mắt mình, cái Hằng con chị và một đứa con gái nữa đang lõa thể ôm lấy nhau . mắt chị hoa lên bầu trời tối sầm lại chị ngã vật xuống.

 Chị tỉnh lại thì đã thấy mình nằm trong BV đầu đau như búa bổ miệng khô khát quá chị gượng dậy nhưng không dậy được. đầu óc chị quay cuồng chị nhìn sang bên thì thấy li nước đặt trên cái tủ cá nhân chị cố với tay nhưng không được tuột tay cái tủ xe dịch li nước rơi xuống. lúc này thằng con chị mới từ ngoài hành lang chạy vào. Chỉ phát mỗi một câu “ khổ thế không biết”.

  Lại nói Về quân .quân được cân nhắc lên vị trí  phó trưởng phòng kinh doanh, phụ trách công nghệ, và chuyển giao . nhận công tác mới chưa được hai hôm là  đi  công tác ở đà nẵng . định làm xong công việc thì về nhưng đột xuất cơ quan lại điều vễ xuống vũng tàu nhận chuyển giao công nghệ cho cơ quan. Vừa ký xong hợp đồng bước ra khỏi khách sạn thấy vợ đang khoác vai lão đầu hói bóng nhẫy với nụ cười rất tình. May là quân đứng khuất chậu hoa nên cô ả không thấy. hai người bước lên phòng . quân lặng lẽ theo sau . thì ra khi quân đi công tác là lúc vợ quân cũng đi sớm về khuya thế này đây. Theo đến cửa phòng đôi tình nhân ở. Chúng ở phòng đối diện với khách hàng của quân. Làm sao bây giờ thoáng nghĩ rồi Quân đẩy cửa phòng thì thấy vợ quân cùng người đàn ông đang ôm nhau 2 người quay lại. thấy vậy vợ quân hốt hoảng. lão đầu hói không hiểu làm sao. Trái với suy nghĩ của 2 người  quân bình tĩnh bước đến khi người đàn ông chưa kịp hiêu điều gì quân đã nhã nhặn:

-xin lỗi ông đây là vợ tôi xin phép ông cho tôi được đón cô ấy về!

 Người đàn ông hói mặt biến sắc đứng như trời trồng. vợ quân lùi vào một góc quấn kỹ cái khăn tắm lên người ngơ ngác. Vì cô nghĩ sẽ ghê gớm lắm. trái lại Quân kêu vợ chuẩn bị áo quần để về. người đàn bà lặng lẽ làm như một cái máy.

 Ra khỏi khách sạn xe cơ quan đã đậu sẵn, Quân lặng lẽ bước lên xe ,tiếng cửa xe đóng sập lại. Vợ quân co rúm lại một góc trong lòng đang hồi hộp không hiểu sao Quân lại không nói gì . Quân bảo tài xế tắt máy lạnh mở kiếng xe, bật quẹt đốt thuốc liên tiếp. Cả quảng đường không ai nói vói ai một lời.

Về cổng nhà ,quân kêu tài xế đưa xe về cơ quan anh rồi nhẹ nhàng đỡ va ly cho vợ. Bước Vào nhà đứa con chạy ra tíu tít “ a! ba mẹ cùng về có mua quà cho con không mẹ” quân ngồi xuống ôn tồn “ nào con yêu hãy để mẹ yên ba cho con 10 ngàn để con bỏ  ống heo con đừng tiêu pha hoang phí nhé , mẹ con phải lăn sớm lộn trưa mới kiếm được tiền đấy” nó đến đấy đưa mắt nhìn vợ. Vợ quân thấy sống lưng như  có điện chạy buốt lên óc.

Đêm ấy vợ quân đóng cửa phòng lại rồi quỳ xuống trước mặt quân “ em xin anh! em biết mình không xứng đáng nhưng anh muốn trừng phạt gì em cũng chịu nhưng xin anh cho em được sống với anh và con.” Quân nói “ 2 lần trước anh đã cảnh cáo với em nhưng em đã đòi bằng chứng .thì hôm nay có bằng chứng đấy!” rồi nói tiếp “nhưng thôi đây chỉ mới lần thứ 3 hãy suy nghĩ đi đừng hứa gì vội em ạ! Ngủ đi chắc hôm nay tắm biển mệt lắm đấy”. nói rồi anh ôm gối ra sopha ngủ. cái mệt cái căng thẳng công việc và chuyện vừa xảy ra làm quân hâm hấp sốt . tự đi lấy cho mình cốc nước và viên giảm sôt ,uống xong nằm xuống xô pha thiếp đi lúc nào không hay.

Vợ quân thì không ngủ được, thà quân chửi bới hành hạ đằng này quân lại im lặng . càng nghĩ càng căng thẳng. sáng ra đôi mắt thâm quầng

 Chuẩn bị bữa ăn sáng cho chồng con cô gọi cho cơ quan báo xin nghỉ

Quân thức dậy thì đã 6 h sáng. Làm vệ sinh qua loa, khoác lên mình cái áo, xách cặp bước ra cửa nhưng như quên điều gì quân quay lại gọi con:

- sáng nay con có đi học cùng ba không ba chở con đi.

Nó phụng phịu : mẹ chở con đi ăn sáng cơ!

 Quân móc túi lấy 5 ngàn cho con và dặn:con phải tiết kiệm nhé. Mẹ con phải thức sớm thức khuya làm thêm làm mướn mới có đồng tiền cho ba con mình tiêu đấy!

Thằng bé còn nhỏ chỉ hiểu lời ba là phải tiết kiệm. nên gật đầu.

Phía xa mẹ nó nhìn ra ,gặp anh mắt vô nghĩa của quân nhìn lên, cô thấy sợ hơn vạn lần cái ngày xưa anh giận tím mặt khi cô lỡ lời với bà nội Nó bây giờ.

          Quân đi về đều đặn mỗi ngày và mỗi sáng bước ra cửa với câu dặn như vậy rồi cho con 5 ngàn.

 Lão bồ của vợ quân là xếp của vợ quân, từ bữa ấy đã không hiểu vì sao lại im ắng đến vậy. Hôm nay đi làm về đã thấy Quân ngồi trong nhà với 2 đứa con và vợ lão, bà mẹ lão cả 4 người đang chăm chú lên màn hình , những cảnh lão cùng vợ quân tình tứ được quân bí mật cho theo dõi và xâu lại thành một đĩa video có thuyết trình hẳn hòi. mặt bà vợ thì trắng bệch rồi đỏ tía lên . bà mẹ thì thở dốc. con lão thì nhìn ba như đang cố ý theo dõi động thái của lão. Lão không ngờ sự việc lại đến nông nỗi này. Đến đấy quân đứng lên và nói. Cái đĩa này tôi xin tặng gia đình. Và cái người trong phim là vợ tôi. Mong gia đình biết và cũng mở cho quý ông đây mọt con đường hối lỗi với gia đình . còn riêng ông Quân nói nhỏ khi bước ngang qua lão: “mong ông chuyển 150 triệu vào tài khoản trẻ mồ côi và người nghèo tp một cách thầm lặng chuyển  giấy biên nhận cho tôi: ông sẽ có bản gốc một số thứ khác." Nói xong chưa kịp để ông hoàn hồn quân lướt đi.

9 nhận xét:

  1. Đọc xong sao cảm thấy bồi hồi lạ, chẳng biết nói gì! có một "Quân" ở đời thường không anh?
    Chúc anh đêm an lành.

    Trả lờiXóa
  2. Mình cũng đang hỏi như zậy .

    Trả lờiXóa
  3. chuyện buồn quá Lão à!
    ngày cứ đến và ta cứ vui nhe!

    Trả lờiXóa
  4. Hay lắm !...Một tệ nạn đang diễn ra trong xã hội .

    Trả lờiXóa
  5. Ha..ha..a...Lão Quân kia ơi (không phải NHQ ) đâu nhé . đây cũng chỉ là những chuyện thường xẩy ra hàng ngày trong xã hội hiện đại .Cả Nam & nữ đã mất đi sự thiêng liêng của con người mà ông Trời đã ban cho .Vì thế họ hiện đại hơn ngày xưa , nó cho ra đời Club ĐỔI VỢ CHỒNG đó em không thấy sao ? Nó đòi nhân quyền bằng cách tự do công khai chuyện ấy giữa trời nữa cơ đấy Cóc ạ .Còn Cóc thì sao ??? Mai kia có thành Đại Gia đừng như thế nhé .
    Chúc em vui ngày lễ .

    Trả lờiXóa
  6. Rất hay. Chúc lão ngủ ngon nhé!

    Trả lờiXóa
  7. 5 năm mà không âu yếm thì đi là đúng thôi .

    Trả lờiXóa
  8. Quân thâm nho sâu sắc quá...bóc mẽ người khác còn hắn thì sao chứ...??
    Viết khá lắm lão ạ!

    Trả lờiXóa
  9. anh viết hay, lôi cuốn, nhưng em cũng k thích cách sử sự của nhân vật chính, nhất là đoạn cuối anh ạ!

    Trả lờiXóa