Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

BÀI HỌC TỪ EM BÉ ĐÁNH GIÀY


Tối nay có em bé
Nài nỉ ta đánh giày
Ta lắc đầu dợm bước
Em đi theo níu tay.


"Xin ông , ông làm phước.
Cho con được đánh giày
Năm ngàn thôi cũng được.
Con cần tiền đêm nay."
Thấy lạ ta gặng hỏi
"Con cần tiền làm chi?"
"Con mua hoa cho mẹ.
Mùa vu lan tới nơi,
Ngày mẹ con còn sống.
 Vẫn thường mua hoa tươi.
Đêm nay ngày giổ mẹ.
Con chuẩn bị hết rồi.
Hộp cơm, hương và nến
Chỉ thiếu mỗi hoa tươi.
Con xin ông, ông ơi
Giày ông cho con đánh.
Sẽ cầu cho suốt đời
Ông được nhiều phước hạnh."
Áo mỏng em dầm lạnh
Thương em ta cho tiền
Tiếc mình không giàu có
Nên còn mấy mươi ngàn
Em đi rồi chợt nghĩ
Bốn mươi mùa mưa ngâu
Chưa một lần khái niệm
Mùa vu lan như nào!
Bốn mươi mùa làm thơ
Trao hồn cho thiên hạ
Chưa viết nổi câu nào
Dành cho mẹ ta cả.
Bốn mươi mùa vô tâm
Mẹ già tóc trắng xóa
Vẫn canh cánh cho ta.
Từ đầu đông, cuối hạ
Bốn mươi như hiểu cả
Vậy mà đến đêm nay
Ta được em bé ấy
Dạy ta bài học này.
           Lão cóc ghẻ

10 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Á đu đủ .... Nằm xuống anh em ơi mụ tám xài hàng nóng, coi chừng banh xác giờ

      Xóa
  2. Vậy ráng để dành tiền ngày nào cũng mang giày đi đánh đê.
    Mai tui chuyển nghề, k ôm thùng đi bán nữa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mụ đi oánh người chứ oánh giày giề..... hề hề

      Xóa
    2. Người tui éo oánh. Xử kín phái hơn. Há há

      Xóa
  3. bài thơ thì rõ là hay, mà nghe anh em nhà này uýnh nhau, mình chả cảm thụ nổi nữa, chuồn cho lẹ, hic hic

    Trả lờiXóa
  4. Không có list bài viết, rất khó tìm bài để xem ...

    Trả lờiXóa
  5. Tớ ngu lắm chả biết xây nhà. Võ mỹ thụy chỉ với

    Trả lờiXóa
  6. Đọc mấy câu đầu thôi là thấy mún ...mít ước rồi :)
    Đơn giản thôi lại khiền người ta đau đến tim... phải không Lão?

    Trả lờiXóa
  7. Đăng khi nào mờ giờ tui mới biết zị cà?

    Trả lờiXóa