Thế rồi chị cũng gượng dậy
được chị lòng bảo dạ phải đi tìm con bé con chị. Nó đang học năm cuối cao đẳng
, chị không thể để nó tàn phá đời nó được.
chị nằm nhưng lòng dạ rối bời chị nghĩ không biết có nên gọi cho Quân không. Nhưng không là Quân bây giờ chị biết bấu víu vào ai. Con gái thì thác loạn… con trai thì cũng chẳng nhờ được. mấy lần cầm máy đt lên lại đặt xuống nhưng rồi chị cũng gọi cho quân. Nghe giọng nói quân biết ngay chị không được khỏe. nhưng Quân không nghĩ chị lại suy sụp thế kia. Tan tầm Quân vòng xe về nhà chị. Căn nhà yên ắng nay lại càng yên ắng hơn trong sân ngập lá vàng . những chiếc lá sa kê to như chiếc quạt rụng một góc sân cho thấy đã từ lâu không ai dọn dẹp.
chị nằm nhưng lòng dạ rối bời chị nghĩ không biết có nên gọi cho Quân không. Nhưng không là Quân bây giờ chị biết bấu víu vào ai. Con gái thì thác loạn… con trai thì cũng chẳng nhờ được. mấy lần cầm máy đt lên lại đặt xuống nhưng rồi chị cũng gọi cho quân. Nghe giọng nói quân biết ngay chị không được khỏe. nhưng Quân không nghĩ chị lại suy sụp thế kia. Tan tầm Quân vòng xe về nhà chị. Căn nhà yên ắng nay lại càng yên ắng hơn trong sân ngập lá vàng . những chiếc lá sa kê to như chiếc quạt rụng một góc sân cho thấy đã từ lâu không ai dọn dẹp.
Chị ngồi một mình nơi góc
chòi, hoàng hôn đã gần buông.. Bầu trời xám xịt như tô thêm lên gương mặt chị
nét tiều tụy . hai hốc mắt trũng và thâm quầng. thấy chị vậy, Quân đứng sững
như không tin mắt mình.
Chị đây ư! Bước đến hai tay
nắm lấy tay chị, Bàn tay chị lạnh quá!.cởi vội cái áo gió quàng cho chị rồi
ngồi kế bên chị. Người đàn bà bỗng gục
xuống bàn bờ vai rung lên. Qua tiếng nấc và giọng kể ngắt quảng quân nghe hết
sự tình đầu đuôi câu chuyện.
Dìu
chị vào phòng, căn nhà lạnh quá. Quân đã bật hêt các bóng đèn mà sao vẫn thấy
lạnh lẽo. quay vào bếp đun nước pha cho chị ly sữa. xong chạy đi mua cho chị và
mình 2 bát phở. Ép chị ăn . chị cũng cố nuốt được lưng chén nhỏ rồi nằm xuống
và thiếp đi
Bấm điện thoại báo là không
về nhà xong quân ôm căn gối ra ghế sô pha ngủ. trở dậy mấy lần thấy chị vẫn ngủ
mà quân thì không ngủ được. bao suy nghĩ luẩn quẩn trong đầu, chuyện đứa con
gái nhà chị
Chuyện mấy đứa nhóc nhà quân
quấn lấy bố, thương con quá! với vợ quân đã không còn tình cảm nhưng nếu chia
xa các con quân sẽ đứa thiếu đi tình cha, đứa không có bàn tay mẹ. nghĩ đến
cảnh chia lìa 2 con 2 nơi đưa theo bố đứa theo mẹ quân thấy xót lòng hết sức.
đành như lòng “ cố lên quân ơi!” ừ! quân sẽ cho cô ấy một cơ hội…..!
Sáng ra lo chị ăn xong quân
chạy đến cơ quan cắt nốt 5 ngày phép.
Bàn giao công việc xong quân
dặn dò trợ lý những việc khi cấp bách thì gọi theo số riêng.
Quân chạy về nhà chị lục địa
chỉ con bé nhà chị đang trọ học thành phố. Rồi tất tả lên đường. Lần theo địa
chỉ anh tìm đến chỗ con bé đã trọ, nhưng họ lại nói là con bé chuyển đi nơi
khác hơn nửa tháng rồi. gọi đt thì không nghe.
Hỏi
phòng kế bên mới hay tin con bé đang sống cùng đám bạn con nhà giàu tp và đang
đi vũng tàu
QuânLại đi xe tuyến xuống vũng tàu ngay trong
đêm . cũng may nhờ anh quen nhiều khách sạn nên chỉ ngồi gọi đi mấy nơi và
chuyển tấm hình đi bằng thư điện tử.
manh mối bắt đầu lộ ra là đám người này đang thuê khách sạn “ánh sao đêm một
khác sạn nhỏ khuất nẻo”. nơi đây thường dành cho những cậu ấm cô chiên bay đêm.
Đến phồng lễ tân hỏi mãi
người ta mới cho hay là cả nhóm đang đi chơi. . mướn cho mình một phòng đối
diện . anh lên phòng tắm rửa và ngủ.giờ anh mới thấy đói, gọi ks mang một ít đồ
ăn và dặn khi nào tụi kia về thì nhân viên sẽ gọi cho anh
1 giờ
15 phút sáng, đám thanh niên chuyếnh choáng dìu nhau về khách sạn. lễ tân cho đám thanh niên biết là có người kiếm cô Hạnh.
cô bé bất ngờ vì nghĩ rằng chẳng có ai tìm nó
Nó vẫy thằng thanh niên nói thầm vào tai cậu
ấy gì đó rồi nheo mắt gật đầu một cái.
Thằng thanh niên kêu cả bọn lại bàn tính, xong phá lên cười.
Lễ tân quay đt lên phòng gọi
anh khi anh chuẩn bị chợp mắt. anh mặc bộ áo pidama bước xuống đại sảnh thì nhìn
thấy đám thanh niên. Quân sững người
chôn chân tại chỗ . anh đang mơ hay tỉnh đây anh kìm kịp không thì buột lên
tiếng gọi “Hà Thương” .Không! cô ấy không nhuộm tóc . cô bé phía trước anh chỉ
khác người yêu của anh bộ tóc và cách ăn mặc thôi. Còn lai thì giống Như 2 giọt
nước.
Đang bần thần thì cô bé bỏ chạy. anh đuổi
theo. cả đám cũng ùa theo.
Ra xe cô bé chui vào một cái
taxi đợi sẵn. anh lao theo chui vào xe. Xe cô bé ra lệnh cho xe ra bãi sau. Chiếc
xe lao vút đi dưới ánh đèn đường vàng vọt.
Tụi thanh niên cũng lấy xe
đuổi theo.
Trên đường cô bé hỏi :
-chú tìm tôi làm gì?
-Hạnh về với mẹ đi cháu. Mẹ cháu đang ốm nặng
lắm. Anh nhẹ nhàng
Cô bình thản “ chú là gì của
mẹ cháu”
Bạn – anh đáp
Bỗng nhiên đến một khúc
khuất cô cho xe dừng lại. anh đang băn
khoăn nhưng cũng mở bóp thanh toán tiền
ta xi.
Chiếc ta xi lăn bánh, bỏ lại
hai chú cháu
Cô bé hỏi. chú phải là chú Quân
không?
Sao cháu biết ?–anh ngạc
nhiên
À tôi hiểu rồi. cô nhún vai
Đến đó thì chiếc nova của tụi
bạn cô cũng vừa trờ tới.
Chúng ùa ra. Trong phút chốc
anh chưa kịp hiểu gì thì chúng đã vây lấy anh khóa tay anh lại lôi vào xe .Đêm
khuya đường vắng chúng lại bịt măt bịt miệng anh. anh không biết chúng định làm
gì. đang suy nghĩ miên man thì nghe tiếng xe chậm lại . rồi tiếng mở cổng.
Chúng dắt anh vào một căn
phòng lớn. có cả dàn máy ka raoke. Một số trong bọn mở mắt cho anh. trước mặt
anh là cảnh tượng 3 đôi nam nữ đang quấn lấy nhau.
Chúng bật nhạc với âm lượng
lớn, thằng cao khều bảo thằng thấp hơn . “cho ổng nếm đi mày”.
Viên thuốc nhỏ được bẻ làm 4
chúng nhét vào miệng anh. thăng cao kều lại nói. Xin lỗi ông anh. mời ông nếm
chút mùi đời.
Chúng đổ cho anh mấy ly rượi
nữa.
Anh không thể nhả ra được
Một lúc sau người anh như bay
bổng. tiếng nhạc chat chúa giờ chỉ còn là bình thường. không lẽ….. thôi đúng
rồi chúng cho anh uong ma túy tổng hợp. người anh cứ lắc lư theo điệu nhạc, dần
dần anh không thể cưỡng nổi. cơ thể nóng bừng lên. Tụi nó giờ cũng vậy uốn éo
nhảy nhót. Và thoát y dần. được một lúc nữa chúng đẩy anh vào một phòng nhỏ hơn
phòng này cũng có nhạc. nhưng tối quá. trước khi xô anh vào đấy chúng cởi trói
cho anh. chút lý trí còn lại thúc dục
anh chạy trốn. nhưng anh không mở được cửa. chúng đã khóa. Tiếng nhạc vẫn mở
anh như đắm vào đấy và hình như bản năng giống đực trong anh tỗi dậy. anh lắc
lư quờ qoạng thì trúng một người, là một cô gái . cô ấy cũng lắc lư. . anh đẩy
ra nhưng cô ấy kéo anh vào ôm anh. anh cũng không đủ sức đẩy.
và rồi anh mơ thấy hàng dương. Mơ thấy Hà
Thương đang ôm lấy anh , tay trong tay. Môi kề môi. Da thịt căng lên . anh lên
đênh đắm chìm vào đó anh không biết gì nữa.
Tỉnh
dậy thì ánh nắng đã xuyên qua khung cửa chói lòa. Đầu nhức miệng đắng. anh đang
hồi tưởng lại chuyện gì xảy ra thì nghe bên mình có tiến cựa quậy. cả 2 bật dây
theo bản năng thì trời ơi! Bên anh là con bé hạnh. cả hai ngơ ngác. Cô bé bật
dậy chỉ tay vào mặt anh: chú! Chú!.... rồi ngồi xuống ôm mặt khóc.
Vơ lấy cái mền quấn nhanh vào
người anh lao nhanh vào phòng tắm.
ở ngoài cô bé vẫn khóc……………….
Hì.., ghê quá, kinh nghiệm là kg nên uống thuốc lắc hay quá say để còn tỉnh táo, hì...
Trả lờiXóaCám ơn Lão đã ghé nhà, CN tươi hồng.
văn phong của lão mang hơi hướng tiểu thuyết, nếu theo nghiệp văn chương chắc sẽ nổi tiếng lâu rồi, chúc vui!
Trả lờiXóaGhé thăm bạn, gặp ngay chuyện nầy, hết đường nói. chúc bãn ngày chúa nhật an lành bạn nhé.
Trả lờiXóaNói như anh "Bình Địa Mộc", đúng đó Lão Cóc! heee
Trả lờiXóaÔi...kinh khủng quá lão Cóc ạ....
Trả lờiXóaCho e ké chút, chị ơi e vẫn k vào ddc nhà chị, chị sang nhà cho e đường link trực tiếp địa chỉ nhà đi chị!
XóaNhững chuyện của lão luôn khiến người đọc xót xa...
Trả lờiXóaEm thì thấy truyện này của Lão...sao sao ý, ác quá, Lão cũng đâu ác dzữ vậy đâu. Có nhiều chi tiết hơi...tiểu thuyết quá. Em không thích - em nói thật lòng em đó, Lão đừng giận nghen. Em thì không giống quan điểm anh Bình Địa Mộc và anh Ánh rùi. Lão viết thơ hay hơn
Trả lờiXóaEm thì thích cái truyện đầu tiên em đọc ở nhà Lão , cả cái bài 1000 con hạc nữa. Nhẹ nhàng , vừa đủ, không chứa phoocmon.
Nếu Lão muốn em khen kiểu blog cho Lão vui, thì Lão delete cái com của em đi nha. Còn nếu Lão muốn em nói thật suy nghĩ của mình trên tư cách một người đọc, thì Lão đừng giận em hay tự ái vụ án này nhé.
Ngày vui nha Lão.
theo chân bạn ghé nhà lão chơi chút xíu thây chuyện lão viêt hay quá mà thât ra xã hôi cũng nhiều cảnh ngang trái mà truyện của lão khiến người đọc phải xót xa.....chúc lão luôn vui nhé....
Trả lờiXóaEm sang thăm lão. Chúc lão vui nhé!
Trả lờiXóaChúc Não cùng gđ những ngày nghỉ lễ vui vẻ nhé !
Trả lờiXóaHihi.. Anh Cóc, em qua rồi nè. Mấy bữa bận quá không qua thăm bạn bè được. Ngày nghỉ vui không anh?
Trả lờiXóaAnh ơi! nghe sợ quá!
Trả lờiXóa