Thứ Ba, 13 tháng 8, 2013

Ê MẬY!


Một buổi trưa 2 năm trước đang  chống cột buồm lên khè một giấc chưa kịp mơ.. thì cái thằng bạn thân rất thân nhưng thân ai nấy lo của tui mếu máo. Ra chiều khổ cực

-A Nhô, kíu tao zới Mậy


-Tôi uể oải trong ống nói: giề zậy ông nội

-Tao bị tai nạn , hắn thều thào

 nghe một phát tui bật người như con tôm bắc lên bếp cồn để hấp

-Đâu! Đâu? nằm ở đâu rồi để tau gọi trại hòm ý lộn.. cấp cứu?. tôi vội vã.

-Không! Tao bị  kêu án chung thân . rồi hắn kể lể rằng hắn ân hận quá, hắn bị tai nạn do uống rượu , số là trước đó một ngày hắn được nàng thỏ thẻ là Tía má, anh Hai nàng lên chơi, hôm đó nàng làm cơm kêu hắn tới tiếp khách đặng ra mắt. Rượu ngon, mồi ngon , anh hai dân xâm mình cũng là dân anh hai thứ thiệt. hắn mới đầu ngồi vào bàn Tía nàng hỏi về gia đình về bản thân, hôm trước nàng nhắc hắn “ tía em là người thích những người kiệm lời, mai tía hỏi anh trả lời sao ngắn gọn súc tích” hắn cười “dễ ợt, gì chứ cái khoản ngắn gọn súc tích đổ bã trà pha ấm mới là hắn có truyền thống”.

Phía bên phải tía nàng là má nàng tay cầm cuốn sổ chấm điểm, bên trái tía là anh hai thấp thoáng trong cái áo lót là hai con rồng cuộn khúc. Bồi thẩm đoàn bắt đầu.

-Con tên gì ? tía nàng khai đao

-Dạ! Tao. hắn đáp.Má nàng trợn ngược mắt

-Con quen con Hạ được nhiêu rồi?, tía hỏi

-Non trăng- hắn đáp , má nàng tròn xoe mắt.

Nàng thì cấu tay hắn, hắn chợt nhớ lời nàng hắn cố gắng sung tích hơn nữa.

-Má nàng xoay qua hắn hỏi: nhà con xa hông con?

- tít (xa lắm)

Má nàng lại hỏi con đông anh em không con?

 -Mỗi ( hắn cố gắng giản lược hết sức).

Nãy giờ ông anh nàng mặt đỏ lên: nhà cậu còn ai không ?

Hắn quýnh lên :- Tiệt.

Thấy không khí có phần căng thẳng tía nàng bắt qua chuyện khác;

“con Hạ đâu đến bữa rồi hông dọn đồ ra ăn luôn” được thể hắn luýnh quýnh chạy đi phụ, may quá hắn thở phào , xong màn một: trắc nghiệm

          Bữa cơm được dọn ra suôn sẻ hắn được biên chế vị trí giữa hai người đàn ông. Ông bố chừng đã nguội cảm xúc phần một, ôn tồn;

-Ăn đi bây! Thằng Tao uống được rượu hông con.

- dạ ít lấm ạ! (một ấm +một lít) hắn rang chơi chữ chút cho bỏ công mấy năm xe xua mẫu giáo.

Là nhiêu con , tía lại hỏi

 liếc xéo thấy cái chai cocacola 3lit mốt đong đầy, nuốt nước miếng đánh ực rồi thỏ thẻ : dạ con chỉ có mỗi lọ pê nê xi lin ( khoảng 20cc) rượu là con xỉn à!

          Bữa ăn diễn ra trong sự đầm ấm. chuyện quê, chuyện xóm giềng , hắn chỉ biết có nghe, rượu thì tới tua ai người uống, chừng chai cocacola 3lit mốt cũng cạn

Tía nàng dòm dòm qua hắn thấy hắn vẫn tỉnh bơ. ổng xách cái chai lên gọi: Hạ đâu , con cầm cái Lọ Pê nê xi lin này đi mua cho tía Lọ nữa.

-         chà hông ngờ ông già nàng cao tay quá . nhưng thôi đễ chữa thẹn hắn xung phong đi mua rượu.

Ở nhà má nàng hỏi nhỏ tía nàng :ông thấy sao ?

-         sao là sao? , tía nàng hổng hiểu hỏi lại.

-         má nàng nói :thì thằng nhỏ đó đó

-         ổng cười khà khà , hức! thằng này khá, Hức!

-         là sao ? bà má sốt ruột

-         thì tui muốn xỉn nó còn tỉnh bơ à, bà thấy hông.

Đến đấy thì hắn về tay xách cái can dầu ăn đựng 5 lít rượu tay càm thêm mấy con khô, nghe chừng cũng loáng choáng:

Tăng 2 chủ đề tâm sự , hắn quên mất lời nàng dặn. cứ chém gió.

Tăng 3 hắn bắt đầu thấy ba thằng tây đi theo ta, ông già với ông anh hai vẫn lai rai. ổng hỏi, hắn nói, hắn hứa hắn thề, hắn đảm bảo. để rồi hôm sau hắn có cái cuộc điện thoại hôm ấy. lúc ấy thì có thánh cứu con ạ . miếng thịt bị lấy miệng rồi, khổ lắm một đời trai . Lão có là tề thiên đại thánh cũng ngồi bó gối như mấy nường chụp hình tạo dáng công nghiệp mà thôi.

Không cứu được dĩ nhiên là phải ra đồn đóng cái mộc đã thành hôn vào mông thôi.

năm tháng sau lão  nhận được cú điện thứ 2, hắn khoe hắn sắp được làm bố, ôi thiêng liêng cao cả. hắn khoe cái bụng nàng to lắm rồi chân phình ra ứ nước . lão bấm đốt ngón tay như thầy bói bấm quẻ dần mão thin tị……ối dồi ôi , phước đời tích thiện, nhà nó mới cưới được 4 tháng, thai to rồi ối dồi ôi.

Hỏi nó “ thế mày siu âm chưa ?”

Nó ngác ngơ: tao làm gì phải siu âm

Khổ thế tui hỏi lại: mày siu âm thai cho vợ chưa .

 Nó bảo vợ nó có bầu mệnh mộc giờ siêu âm tiếp xúc với kim không được, má vợ nó cấm….hè hè..rồi! thèn then then.

Nhưng nó phân bua :tao soi rồi, nó kể tiếp là hôm nó nhậu với mấy  thằng bạn. nó bày cho cách..thủ công: là lấy miếng bìa các tông , đợi lúc trưa nhất biểu bà vợ đứng trước nắng cuốn miếng bìa lại soi tứ phía, như mấy bà bán trứng soi ý,

Khè khè …..hiệu quả.

Thật ngạc nhiên chưa: tui lạy nó không biết nó đi nhậu với thằng cha căng chú kiết nào đây bớ người ta. Nhưng Lão cũng dằn lại gắng hỏi

Rồi thấy cáy chi mậy.

Hắn trả lời: thấy hết mậy, tôi há hốc mồm , hắn tiếp : ban đầu tao thấy hồng hồng như hình hôm mình đi chụp nội soi bao tử  ý ( có lý), rồi thì thấy cái đầu thì phải toàn tóc không à hình như giống má nó hay sao ý tóc xoăn tít. Rồi… nge đến đó trời ơi ! lão tụt huyết áp, bất tỉnh . mụ ểnh ương nhà lão lại mất nửa kg gừng tươi mới kíu nổi lão. ối dồi ôi .. hôm sau cứ nghe nó gọi điện thoại  là lão nhường phần cho con mụ ểnh ương nhà lão nghe. Hôm nữa gặp  hắn ngoài ngã ba, không biết sao mà hắn khoe là đi siu âm rồi

Hỏi nó trai hay gái. nó lại nói hông biết, vợ nó nói “con nó ngại nên khép đùi lại hổng biết..” ôi giời ạ 6 đời nhà nó độc đinh nay mong thằng cháu đích tôn cả họ, 6 tháng còn khép đùi “là sao ta ,,,là sao ta… phải chăng là con gái..”.

 Sáu tháng rưỡi vợ nó sinh  một hoàng tử hẳn hòi chim như chiếc dép. Hắn buồn! mọi người xúm lại động viên hắn “ ruộng sâu trâu nái không bằng con gái đầu lòng” . Lão tuyệt nhiên không dám thắc mắc .

 Hôm sanh  cháu được 5 tháng gặp nó thấy phương phi béo đẹp

Lão hỏi ê mậy! sao tao thấy người ta nuôi vợ gầy còm mày mập hẳn vậy. hắn cười tinh anh, nháy mắt một cái. Cái mặt sáng rỡ, không còn bản măt đần thối như ngỗng ỉa ngày trước, hắn kể: hôm đầy tháng thấy hắn tiều tụy quá lại mấy thằng bạn hiến kế lần trước bày cho cách chăm vợ đẻ. Phẻ re

          Này nhé! vợ đẻ nuôi con bằng sữa cần bồi bổ, nhất là các món bò nấu canh bí, chân giò hầm củ quả; cách chế biến như sau ( tui viết ra đây ông nào tiện thể nuôi vợ đẻ áp dụng vài chiêu bảo đảm lên ký nhanh như mít chín);

 chân giò thui vàng cạo sạch rửa sạch để ráo. Đu đủ gọt vỏ cắt miếng 2 cm vuông. Bắc bếp hầm đu đủ trước khi đu đủ chín dừ. bỏ chân giò vô đun sôi trong mười phút đảm bảo chân giò vừa chín tới. bắc ra nêm nếm hơi mặn tí( bà đẻ ăn mặn) . thêm tiêu hành . múc ra tô dùng nóng. (Đảm bảo vợ chỉ ăn đu đủ không thôi chân dò sao gặm, hí hí)

Tương tự thịt bò loại ba(pha cả gân) xào hay nấu canh càng tốt. chú ý không xào kĩ. Đảm bảo sau 3 tháng quý ông chúng ta sẽ tráng kiện và ngọt sữa.

 

Hai za hai năm trôi qua tui với bạn tui đến thăm hắn vào một buổi chiều, vợ đi làm về muộn con bé bíu lấy hông. một mình nó chiến đấu với niềm tin của ông bố và tình thương yêu vô bờ bến. từ một thằng nhác nhớn như nó có sự cải tiến đên không ngờ. Nó chộp được hai thằng tôi, mặt sáng rỡ như ánh mắt các phạm nhân được thăm nuôi, nó gọi điện thoại đặt người ta mang mồi tới. hai thằng tôi bảo thôi. nó năn nỉ ỉ ôi không ở lại hóa ra phải tội.

Nó đi dọn dẹp tui trông phụ bé trên võng: Con bé con phải nói thật ngoan , bú xong bình sữa quay ra ngủ, hai cái má phúng phính, cái môi thì chum chím như cười, bất giác tôi thở dài haiza ! trong đầu hiện lên cái tổ tò vò to tướng .

Đang miên man thì thằng Tao kéo tôi về hiện tại Đồ mồi dọn ra ba thằng khề khà trăm thứ chuyện rôm rả. chuyện trên trời giới đất đến chuyện bà tưng.

Chuyện mấy thằng kia sợ vợ cả năm không giám nhậu,… được đà lão Tao một tay đưa võng ru con, tay còn lại chém vào không khí, thế mặt hừng hực,,, mới nhìn qua cứ tưởng chính khách đang tranh cử… “ Chúng mầy cứ sợ vợ cho nó quen đi , Như tao ấy  À ! việc gì phải sợ vợ nhỉ”;

       cô vợ Tao về từ ngõ vào lúc nào không hay đứng phía sau lưng hắn.Hắn không hay biết vẫn thao thao bất tuyệt. “Tao ấy à quên đi nhé , vợ tao chỉ có là phải nể tao, hai thằng tôi nháy nó từ nãy, giờ nó mới bắt được tín hiệu , liếc mắt vào cánh tủ lắp kiếng, thấy vợ ngưng tay chém đứng hình 2 giây. Vung tay tiếp “TAO ẤY À, NHÀ LAU RỒI, CƠM NẤU RỒI, HEO ĂN RỒI , CON ĂN RỒI ĐỒ GIẶT RỒI VIỆC GÌ SỢ VỢ NHẨY, nhẩy! nhẩy!” tiếng tao nhỏ dần quay lại  nhìn vợ cười cười, “mình về rồi ấy à! Nước nóng anh bắt rồi mau tắm vô ăn cơm…” thị lườm hắn một cái, rồi chào chúng tôi xong bước lẹ về phía nhà tắm,..

Thằng tao xởi lởi “Nâng ly nào , vì tương lai con em chúng ta”

Hai thằng tôi cáo lui thằng bạn ánh mắt thất vọng . chúng tôi ra về bỏ lại đằng sau một linh hồn chân chính.

21 nhận xét:

  1. Chúc Lão ngày mới vui và hạnh phúc

    Trả lờiXóa
  2. Anh hùng sợ vợ kaka...vợ kêu chồng dạ có em đây mình :)) úi giùi ui!

    Trả lờiXóa
  3. chúc mừng lão có chuyến thăm quê hiệu quá nhất là với bạn blog!

    Trả lờiXóa
  4. vợ mình mình sợ, hỏng có sao, còn được khen nữa! hehe...

    Trả lờiXóa
  5. anh àh! sao anh viết toàn những truyện mà để lòng ng đọc fải day dứt vậy.. khó tả thiệt, nhưng mà...thôi, có khi nào...ko biết đỡ khổ ko nhỉ?? hii!

    Trả lờiXóa
  6. Hạnh phúc đơn giản thế thôi...
    Chúc lão luôn vui và mạnh khỏe.

    Trả lờiXóa
  7. Lâu rồi mới gặp Lão Cóc , vẫn thế bi bô suốt , thiên hạ phải phì cười ,nhớ cái têu tếu của lão lắm đấy

    Trả lờiXóa
  8. nhà cửa gì vắng hoe, thơ cứ bỏ bên face book suốt. hổng chịu mang về đây. Giống quỷ quá đê

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thôi cáo ơi hiện nguyên hình đi

      Xóa
    2. Dzậy hiện hình roài có ôm mấy quả lựu đạn thơ bên í dìa bên nì hông dzạ ? Để bên này đi, cho em coi hổng bị lôi lên top ten. Quê lém. hic hic hic

      Xóa
  9. Lão Cóc có còn nhớ chị tím là ai không dzị ta!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nhớ chứ. Chị tím hôm.gặp nơi tiệc jaky dang phải không ạ.

      Xóa
  10. Lão à, bỏ đi đâu lâu thế ?

    Trả lờiXóa
  11. Ê Lão, ngày mai 17 tháng giêng có đi off ở Sài Gòn ko vậy?. Valentin có vui ko?

    Trả lờiXóa