Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

CHÙM LỰU ĐẠN THỨ 3 CHO CÁO Ú


ANH VỀ NÈ

Anh về rồi nè. Mang cho em cả con tim mình chật những nhớ thương.
Mang cả cái giận hờn lúc xa cách

Mang cái vầng trăng vành vạnh .
Và nắng xuân reo khúc đoàn viên.
Anh về rồi nè! cứ hờn tủi yêu thương, .
Em đưa bàn tay cho anh nắm nhé..
Trong mạch nhựa cây đời mình mầm yêu thương vươn chồi khe khẽ.
Và nắng nữa nè! Thắm phố, thắm xuân..
Đừng giận dỗi nhau nữa nhé em.
Mùa đông qua mình đã phải buốt lòng ở hai bờ nỗi nhớ.
Anh về rồi nè.
Ghánh cho em cả gánh đời duyên nợ.
Chẳng nhiều đâu nhưng đủ cho hai đứa mình..ki kóp yêu thương.
Anh về rồi nè, rủ hết tơ vương.
Lắm nẻo trái ngang xô bồ mặc kệ
Em có nghe gì không xuân cựa mình khe khẽ.
Hát khúc hoan ca,
KHÚC GHEN
Anh lội qua mùa đông ngập ngụa tủi hờn.
Lội qua thu vàng ,lội qua hè gom đủ ba mùa nắng nhớ.
Sáng nay xuân chạm ngõ.
Anh đứng phía ngoài bờ dậu trước nhà em.
Ngõ dài chưa tạnh hơi sương.
Nên cái buốt nhói nơi tim vẫn không tài nào gạn hết.
Làm sao anh biết được.
Em đợi anh ,đợi nắng hay đợi người nào khác.
Anh chẳng có nhiều đâu niềm tin nếu một lần con tim đi lạc.
Dù phía sau bậu cửa kia anh tin lắm là em đợi nắng, đợi mình
RU TÌNH À ƠI!
À ơi!
Ngủ ngoan đi giấc mơ rối bời.
Ngủ ngoan đi giận hờn buồn tủi.
Ngủ ngoan nhé trăm chiều bối rối
Anh về đây hầu quạt nè em.
À ơi! Làm sao em mãi đợi nắng bên trềm
Người ấy mãi xa rồi , thật đấy.
Anh chỉ có những yêu thương vô lối.
Làm sao anh giám một mình cõng hết nắng mang đi.
Em vẫn còn mang một nỗi nhớ miền xa.
Để anh chới với.
Đêm nay buồn tủi
Tay cầm quạt , miệng ầu ơi ru cõi lòng mình.
XÓT BÀN TAY KHỜ.
Đau lắm nè. Xót xa một bàn tay.
Sao em lại không quý bản thân mình như thế.
Muốn chạy đến xuýt xoa, mà lòng chạnh nỗi niềm òa vỡ.
Dẫu Vết bỏng tay em rộp cả tim mình.
Đau lắm nè, xót lắm biết không.
Sao em cứ nhớ hoài, cứ tự làm mình mỏi mệt.
Nỗi nhớ nào gia diết
Để anh mang đi xé vụn nó dùm em.
Đừng tự dối lòng ghét riết rồi quen.
Như anh đấy cứ hờn giận hoài nên chạnh lòng như là mình bị hắt hủi.
Thấy thương thật nhiều nhưng lại không giám cháy lên nên muôn đời thấy mình tồi tội.
Khi người ta vẫn nhớ một người ta
ĐỢI !
Em đợi nắng về hong xưa cũ
Cho rêu phong đượm nét xuân thì.
Nắng giả đò ngó lơ rồi tụng kinh gõ mõ.
Lòng rộn rạo lắm rồi còn giả bộ từ bi.
Em đợi mưa về gội hết ưu tư
Gội hết riêng mang , gội chiều nhung nhớ
Gội mầm xanh lòng em vừa khẽ cựa
Để bắt đầu xanh như chưa thế bao giờ.
Em đợi gió về mơn man câu thơ.
Em viết tặng anh dặt dè trăn trở.
Để cho tủi hờn tự nhiên òa vỡ.
Để áp má mình vào lồng ngực bé xiu của anh mà thấy mênh mông.
Em đợi xuân hồng, em đợi....
DỞ HƠI TÁM BẬY
Em nè . Nắng về rồi đấy.
Mượt xanh luống cải trổ bông.
Em nè mưa xuân lất phất
Cuốn tròn luống bắp anh trồng..
Em nè , dèm pha như sâu độc
Anh cời lá bắt đêm ngày.
Em đừng xùa nắng về nhiều nhé.
Sợi nào vàng lá trưa nay.
VỚI EM!
Mà có chi mô em hỉ.
Chúng mình hò hẹn chi đâu
Răng anh ngẩn ngơ lạ rứa
Răng vò nỗi nhớ nát nhàu.
mà có chi mô em hỉ.
môi chưa có dấu hôn đầu
Mím môi thấy chiều nhạt thếch
Răng lòng xót một niềm đau.
mà có chi mô em hỉ.
Chỉ là giấc mơ đêm qua.
Em cầm tay ai một chút
Mà lòng anh cứ vỡ òa.
Này giận này hờn này tủi.
Ước mơ như thời trẻ con.
Ước tự dưng mình có cánh.
Chắc gì bay nổi được lên.
Anh giờ cứ như trẻ nít.
Ngây ngô chóng nhớ chóng quên.
Già cũng không thành già hẳn.
Dở hơi từ độ gặp em
Ừ có chi mô lạ rứa
Ngẩn ngơ giọt nắng chạm thềm....
KHÔNG ĐỀ SỐ 9
Mười năm rồi đó nhỉ
Thương nhớ tưởng chìm rồi
Lao xao chiều nay phố cũ.
Nhói đau nơi đáy tim tôi.
Mười năm tưởng chừng phai nhạt
Trong tim ta thêm một người
Người ta nhớ về xưa cũ.
Ta thương ta xót ta thôi
Xa xưa ta xa người ấy.
Nay thêm một người xa ta.
Hình như đời bắt trả nợ
Cho một mối tình rất xa.
Đựng hai nỗi buồn vô đáy
Sâu như cả dải thiên hà.
KHÔNG ĐỀ SỐ 10
(Tặng cáo ú)
Thì anh đã nói cạn lời rồi.
Anh biết làm chi khi bước chân về ngôi nhà hoang lạnh.
Biết là xóm giềng lại qua những chiều những sáng.
Nhà không em đêm thủ thỉ cùng ai.
Thì anh cũng nói cạn lời rồi anh như chiều muộn nắng phai.
Sắc hương chi đâu mà còn nông nổi.
Răng em cứ giận hoài tội tình cái gối.
Nó sinh ra đâu phải để thấm nước mắt hờn.
Anh về nè là thú thật với em.
Giận em mấy hôm cứ như ngồi đống lửa.
Nhà trống thênh thênh mấy bận vòng về ngó thử.
Ước bóng em vào ra . Mà chẳng hề nên lòng dạ héo hon.
Sung sướng chi mô mà giận mà hờn.
Nè ! Thật đấy.
Năn nỉ rồi có lẽ nào em vẫn làm mình làm mẩy.
Anh khóc cả chậu nước mắt rồi, em không thấy tội tình sao..
( Cáo chết tiệt không hiện nguyên hình là ta đốt nhà đi luôn)
GỬI NHỮNG TẠ TỪ.
(tặng ngày valentin dở hơi)
Em nghĩ gì khi lặng lẽ chia xa.
Giữa cái ngày bao lứa đôi bắt đầu gắn kết.
Dẫu biết ty của chúng ta không phải là bất diệt.
Nhưng sao lại bỏ anh một mình giữa ngày lễ tình nhân.
Anh đã gom đủ bốn mùa nắng nhớ chung riêng.
Gom đủ trái ngang để đốt cho tàn trắc trở.
Vậy mà....,Em đó!
Chúng mình bên kia bờ xế chiều rồi đó.
Giận hoài à! Lũ trẻ cười cho.
Em đó! Anh lại mang về cho em nè con nắng hôm qua lạc vào trong cỏ.
Cớ sao mắt ngân ngấn buồn như thủa lên ba.
Ngoại thành dạo này cũng lắm sương sa.
Đừng tưởng mình còn xoan mà phóng xe đi về mong manh áo mỏng.
Ơ nhưng mà em bỏ đi rồi anh sao còn dặn dò lẩn thẩn.
Để Ngẩn ngơ chiều ôm con nắng mồ côi.
KHÔNG ĐỀ SỐ 11
Qua rồi cái ngày tình nhân.
Ta chợt giật mình quên mất bài thơ tình tặng một người con gái...
Ta quên mất nói với em là mình trống trải.
Quên mất tự hứa với lòng sẽ nhớ lắm người ta.
Qua ngày lễ tình nhân rồi ta chợt nhận ra.
Mình đi đến nửa đường đời rồi mà vẫn vô tâm như con nít
Mẹ ta lưng chưa còng nhưng 40 mùa xuân chưa mọt lần được biết.
Một lời cảm ơn của ta trong ngày lễ tình nhân.
Nghiêng phía nào cũng nhớ cũng thương.
Ta đi làm thơ tặng chông chênh cho thiên hạ.
Vậy mà ta quên.
Quên lòng mình xơ đá.
Phía những yêu thương gần gụi thường ngày.

I' M SORY.
Ta xin lỗi lòng mình
Nhớ thương dằn xuống đáy.
Người xa rồi thật đấy.
Niềm tin vừa vỡ tan.
Ta xin lỗi trái tim.
Chịu đau dùm ta nhé
Thương mi quá nhỏ bé
Buốt lần này nữa thôi
Ta xin gửi tới người.
Lời muộn mằn hối cải
Dù không quay trở lại
Cũng không bằng hư không.
Ta xin lỗi đời mình
Thêm một lần khắc khoải
Thêm một lần nông nổi
Nhoi nhói đến mai này.
Người có trở lại đây.
Đọc hết lời xin lỗi
Thì ta đã đi rồi.
Về phía miền xám hối.
( xin lỗi vì ta đã làm đau mình, đau người.
Thơ hay.
(Tặng Con Đường Gió Đi)
Xin đừng chúc mình viết được đoạn thơ hay
Mình chỉ muốn viết vài câu có vần ru những ghen hờn người ấy.
Chỉ khi trái tim buốt tới cùng mới vậy.
Thà lỗi nhịp vài vần như thế hp sẽ nhiều hơn.
Bạn có muốn không lòng mình lèn chặt nỗi buỗn.
Thức hết đêm để nghĩ buồn và giận mình nông nỗi.
Trách con kì nhông ốm nhách rủ rê mình nghênh mặt với người ta.
Cái nhớ cứ tan miết tận thiên hà
Trôi về miền vô định.
Những vần thơ hay làm chi
Xót người ấy xót mình./.

9 nhận xét:

  1. HAY QUÁ! CHÙM NỰU ĐẠN NGỌT NGÀO

    Trả lờiXóa
  2. Có một phong cách độc đáo, không lẫn với người khác được.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. đọc chuyện của chú mới thật hay và độc đáo hơn

      Xóa
  3. "Khúc ghen " đầy tò mò thinh thích!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. dạ em viết bậy chơi anh HHP ơi , nhưn cái ghen ngột ngạt và khổ lắm anh.

      Xóa
  4. Ghẻ chơi cả nùi đọc muốn lòi con mắt lun Ghẻ uiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn em đã đọc . như nhu thích quăng vậy chơi

      Xóa
  5. Da diết chứ không phải gia diết nhé. Rồi dám khác giám nhé

    Trả lờiXóa