Thứ Ba, 5 tháng 5, 2015

HỎI?????


Em học cách buông
Không giận không hờn anh nữa
Nhưng anh ơi, cái nhớ.!
Em biết gửi đâu bây giờ....?

Em đã đến đứng nhìn nơi mình ngồi
Lũ bồ câu nghiêng mắt nhìn lạ lẫm
Chúng như hỏi hôm nay tại sao anh không đến
Sài gòn xuân sót, chút nắng hanh hao cuối ghế đá lung linh.
Em không phải đến để đi tìm lại mình
Chỉ là để làm quen với nỗi buồn có thật.
Em khe khẽ tập mỉm cười rồi hát,
Mắt nhòe vỡ vụn lời ca.
Em chỉ muốn khóc òa
Để ở đâu đấy phía sau hàng cây anh chạy tới
Vậy thì làm sao em có thể thản nhiên gói nỗi buồn ném vào chiều nông nổi
Làm sao đây!
..................................
Ps : ngủ đã , hổng ngủ mai điêng mần thơ nữa thì khốn. Mạ nói điêng vừa thui để dành chút tỉnh mai mốt nuôi con.. hơ hơ  cảm thấy một sự buồn ngủ không hề nhẹ!

2 nhận xét:

  1. Em học cách...Nắm !
    Nắm lấy chéo áo ai trong những ngày sấm động
    Nhớ những hạt mưa đấu mùa khô khốc
    Nhớ Ai...với những vần Thơ hôm nào kệch cỡm..
    Nhớ của anh cũng vậy ...xin cứ gởi chốn này
    Em sẽ chả thèm buông Ai ra đâu...!?

    Cảm ơn LC

    (lâu quá PS bỏ lơ Blog...ghé thăm Lão Cóc ,thấy nhà đẹp mà tủi, vì nhà PS hư hết trọi rồi !!!)

    Trả lờiXóa