Thứ Hai, 10 tháng 8, 2015

TA CHẲNG THÈM HẸN HÒ VÓI THÁNG TÁM NGỚ NGẢN ĐÂU

( bất chợt nghĩ về những điều ngớ ngẩn...)

Ta chẳng hẹn hò với tháng tám ngớ ngẩn đâu
Nhìn phía nào cũng hanh hao một màu lá rụng
Em cứ đi mà hẹn với những cũ xưa mà em thường nhắc đến
Đi mà nhéo vào lòng thu những vết tím ngang trời


 Đi mà vạch bờ cỏ úa nhàu tìm nút áo người ta rơi
Mà rưng rức một nỗi buồn nhẽ ra ta không thèm nghĩ tới
Chỉ tại câu thơ em cứ xót xa đến tội
Nên ta buồn lây một xíu xìu xiu thôi

Đi mà đi nhớ nhung về những miền dửng dưng
Miền ngút ngắt mùa yêu nơi mấy lần trái tim em tưởng chừng như rạn vỡ
Để khi nào buồn hãy nhớ ta rồi ngoan hiền như con mèo nhỏ
Cuộn tròn trong êm ái ta sắp sẵn dành em

Đầy chật rồi vẫn cứ nhung nhớ nhiều thêm
Mắc cho người ta bảo anh đa đoan khờ khạo
Đợi một người Làm con sáo
Đã sang sông.

Có trách hờn gì ta không
Khi Ta nỡ trách hờn cái mùa sanh ra em như nụ ngồng cải bên bờ sông đầy gió
Chỉ là tại tháng tám làm em quắt quay vàng võ
Vì một người khác ta!
PS : MANG VỀ TẶNG CHO EM NÈ CÁO Ú Ù U.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét