Thứ Năm, 6 tháng 8, 2015

tặng cáo ú

CHO NHỮNG SÂN GA BUỒN
Rồi sẽ có một ngày em chẳng khóc nổi nữa đâu
Nhưng em biết mỗi lần đi qua phía chỗ mình ngồi là tim em lại nhói
Lũ bồ câu sẽ không còn nheo mắt gọi
Bầy sẻ nâu vờ vịt vui mừng
Em sẽ cảm ơn anh.

Cảm ơn những cay đắng mà em đã trải
Rồi sẽ có một ngày trong trái tim em nhú mầm yêu mới
Có thể nồng nàn hơn rồi lại chia xa
Đàn bà chúng em có ai muốn biến mình thành những sân ga
Mỗi lần đón những chuyến tàu qua là nhận về mình những hằn in đổ vỡ
Chịu những đớn đau như vệt bánh tàu lăn nghiến vào nỗi nhớ
Rồi mang tiếng đa đoan
Các anh những người đàn ông
Những vị khách độc hành đi qua miền yêu tin
Phủi sạch sự đớn hèn bằng hai từ "duyên, nợ"
Rằng vẫn yêu rất nhiều mà chẳng khác được đâu
Rồi các anh lại chuẩn bị hành trang để lại bước lên tàu
Lại để lại nơi sân ga những tủi hờn người đợi
Nhưng các anh sẽ không thể nào tìm nổi
Miền đất chan tình nơi anh bỏ lại những đắng cay
Ừ thì , anh nhé , chia tay...
....  gửi những nỗi đau buồn của người.....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét