Thứ Năm, 6 tháng 8, 2015

tặng cáo ú

CHO CON ĐƯỢC VỀ KHÓC VÙI TRONG LÒNG MẸ MẸ ƠI!

" Ầu ơ! Đạ thương thì thương cho chắc.
Chớ mà , đạ trục trặc thì trục trặc chò luôn
Đừng như con thỏ đứng đầu truông
Khi vui thì .... giỡn bóng khi buồn thì ... bỏ đi"
.................. dân ca nghệ tĩnh.........


Mẹ ơi con biết răng chừ!
Nặng tình với nhau rồi mà con đoạn đành làm con thỏ
Câu dân ca lắng lòng mẹ ru con thủa bé
Ngỡ đã thấm vào xương vào máu vậy mà quên.
Mẹ ơi ! Nỗi nhớ người ta con vẫn tròn nguyên
Vậy mà con tự rạch tim mình mà buông bỏ
Nỗi đau con chiều nay muốn chạy về khóc riêng với mẹ
Khóc riêng bởi lỗi lầm hai đứa chúng con
Mẹ ơi cô ấy chưa từng đặt bàn chân lên doi cát sông lam
Chưa từng thấy một lần ngàn hống
Chưa từng đầm tay cầm mạ non gí xuống bùn lạnh cóng
Chưa khoác chiếc áo tơi kì diệu quê mình
Vậy mà cô ấy muốn về làm dâu quê hương
Ăn trái cà nghệ mặn mòi cùng con, như lời con kể
Muốn chăm chút núm ruột này của Mẹ nửa đời sau.
Nhưng có khác được đâu
Khi muộn mằn gặp gỡ
Sẽ lại thêm một lần gia đình mình nếm mùi đỗ vỡ
Dẫu nửa của con bây giờ quánh cạn tình thương
Cũng như mẹ cha ngày xưa thôi con đắng đót vô cùng
Nhìn con trẻ chạy ùa ra bi bô đón ba về con thấy mình ích kỷ
Thôi đành vậy thôi mẹ nhỉ.
Chỉ thương người ta thôi
Kiếp phù du đâu bể
Chọn nhầm bến đục đành cấu vào đêm cho bớt xót lòng
Giá như cô trách hờn con đa đoan
Răng cứ thương con hoài làm chi rứa biết
Có lẽ cổ thấm đẫm cái hiền hòa miền sông nước
Nên lầm lũi mang phù sa bồi đắp như dòng sông chín nhánh quê mình
Quên cả thiệt hơn
Yêu con mẹ ạ
Nhiều người nói con hiền
Con lại nghĩ mình Răng mà ác quá
Biết thương chẳng có bến bờ hi vọng vẫn đành lòng chuốc khổ người ta...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét