Thứ Sáu, 7 tháng 12, 2012

NÓI VỚI NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ 2

NÓI VỚI NGƯỜI ĐÀN BÀ THỨ 2 00:43 22 thg 11 2012Công khai321 Lượt xem 59
Nín đi em gạt nước mắt đi em
Người ấy có đáng chi mà khóc
Ngày trước chị đã cạn khô nước mắt
Mà người ấy cũng đến với em bỏ chị một mình
Nín đi em nước mắt ấy để dành
Khóc cho kẻ đến sau mình em nhỉ
Người thứ ba sau em và sau chị
Sẽ đáng thương đến vạn lần mình
Nín đi em đừng có tiếc thương
Người ấy chẳng khi nào tỉnh ngộ
Chị thương em vì con chúng mình có chung người bố
Dẫu chút tình chút nghĩa bạc như vôi
Người ấy bỏ chị đi khi con bé chào đời
Con tập nói bi bô “bà bà, bế bế”
Thiếu tình cha ngác ngơ mắt con trẻ
Đâu phải áo cơm chi mà có thể đắp bù
Rồi những đêm con oằn ruột khóc ho
Đơn chiếc ôm con rối bời sẽ biết
Khi ấy bên em người ấy cười hạnh phúc
Có biết đâu giọt máu mình cần lắm người cha
Chắc sẽ có người đàn bà thứ ba
Tươi trẻ hơn chị em mình em ạ
Nhưng cũng sẽ không có gì khác lạ
Bởi bước chân kẻ bất nghĩa chẳng muốn dừng
Nín đi em để dành khóc người dưng
Giọt nước mắt mang ba phần cảm xúc
Phần xót thân mình, phần khinh miệt
Phần cuối cùng thương hại một người dưng./.

CHUYỆN ĐỜI LÃO CÓC ( PHẦN MỘT)

Lão chẳng biết trước kia kiếp lão làm gì, để kiếp này lão làm con cóc ghẻ. Ban đầu lão buồn vì mình chờ hoài mà không lột xác thành hoàng tử được, lão chán lắm. không đợi số phận đưa đẩy, lão quyết đẩy đưa đời mình.lão đi tìm nhà thông thái 4 phương, đường xa lăn lộn chật vật đã biến lão từ một chàng cóc sạch sẽ thành con cóc ghẻ, mà vẫn chẳng tìm được. Buồn lại càng buồn hơn.
Một hôm nghe con ểnh ương hang bên cạnh xúi dục rằng muốn lột xác chỉ cần đầu mùa mưa nhảy ra đứng dưới bóng điện đèn đường sẽ có thiên sứ đến đón (dù biêt họ hàng nhà ểnh ương có cái mồm nổ như bom) . Lão hăm hở chuẩn bị cho mình lần thoát kiếp trầm luân . Đận ấy, mưa đầu mùa mát lắm. ban ngày lão tắm gội cẩn thận chờ đêm xuống , khi ngọn đèn đường dãy dãy nối đuôi nhau cúi đầu mở hết con mắt độc nhãn của mình phục vụ bản tăng gô của đàn mối và kiến cánh trổ tài bay lượn. lão nhẩn nha nhảy ra khỏi hang xuống đường thực hiện hành trình thoát kiếp. nhảy xuống đường, vừa đi vừa nhặt những con mối béo múp cắn đuôi nhau. bằng những cú búng lưỡi rất chi thành thạo của họ hàng nhà cóc. Chén no nê lũ mối. lão ngồi ưỡn ngực đợi. không quên tấu khúc cọc, cọc, cọc…. cho thanh thản. được một lúc thì có ánh đèn pin loang loáng . xuất hiện hai thằng người, tay cầm đèn pin và bao bố. rọi thẳng vào mắt lão bằng ánh đèn điện tử chói lòa .và! xoẹt một cái, lão được quẳng vào một chỗ đã đầy những đôi lứa họ hàng nhà cóc đang tha thiết cõng nhau nhấp nha nhấp nhổm. khiếp! mấy con mụ cóc to đùng cõng mấy thằng cóc nhỏ gầy trên lưng cứ như cõng con, gúm quá đi mất. lão chưa kịp hoàn hồn với cú quẳng vào bao thì lại đến cảnh tượng này. lấy chi trước bưng vội mắt, nhưng khổ nỗi tay bé quá, bịt bên này lại hở mắt bên nọ. cứ thế mà máu trong người lão chảy rần rật. quoái! Cái bọn này làm cái chuyện ấy ở đây tỉnh như ruồi ý..làm lão cũng khó chịu 2 cái thằng thiên sứ chuyện với nhau rất rôm rả về những món ăn mà lão mang máng nghe được là cháo gì đó, rồi chả, rồi chà bông, lão ứa nước bọt . về đến nhà chúng quẳng bọn lão cái oạch, lại đau. Chẳng nhẽ kiếp trầm luân lại hóa khổ thế này, lão ngất xỉu ngay sau cú quẳng thứ 2. trong u mê lão thấy lão bị 2 con quỷ sứ bắt về trước chánh điện lão diêm vương. Nghĩ đến phải xuống địa ngục vì tội sát sinh lũ mối còn chưa tiêu hóa hết ,tang chứng rành rành. Chợt thấy chễm chệ trên ngai là lão diêm vương đập bàn quát lớn. “ngươi có biết tội gì không?” Lão giật mình chợt nghĩ phen này chắc bị bỏ vạc dầu. lấy lại bình tĩnh nghĩ ra một sách: lão bù lu bù loa nhảy lên ôm lấy chân lão diêm vương mà khóc “ối dượng ơi! Con khổ lắm dượng ơi! Dượng không nhớ con chứ cha mẹ con lúc nào cũng nhắc đến ông bà và gì dượng.” lão diêm chỉ nghe đến đấy mặt biến sắc gọi bọn đầu trâu mặt ngựa mà mắng rằng “ chúng bay có mắt mà như mù , bắt phải hồn của con cóc ghẻ ngày là cháu vợ ta. mau mau lam hồ sơ chuyển lên thiên đàng” . hí hí! Có thế chứ. lão thấy 2 thăng đầu trâu mặt ngựa khúm núm nâng lão dậy bay vèo một cái lên cổng nhà trời đến cổng thì bị chặn lại. đang ngon lành thì lão giật mình nghe tiếng dội nước, rồi tiềng vòi nước xè xè chảy. hé mắt nhìn ra thấy 2 ông thiên sứ đang kê vật ngửa chị cóc mập ú ra kề dao vào cổ xoẹt mọt phát đẩu lìa khỏi thân. Máu me be bét. Trời ơi! Hông lẽ ! nghĩ chưa dứt thì lại thấy chúng lột da móc ruột, moi gan vứt bỏ. chỉ lấy cái mình chị cởi truồng quẳng vô chậu nước. đến phiên lão bị tóm ra. thằng lớn bảo thằng bé. “cái con này ghẻ lở thế này chắc có sán mày ạ! Thôi bỏ đi.” Lạy trời lão trăm vạn lần biết ơn họ hàng nhà ghẻ. Được sống phen này dẫu có ghẻ chùm bao lão cũng không xức thuốc. Thoát khỏi tay lão cắm đầu nhảy vừa nhảy vừa chửi “ mả mẹ con ểnh ương” . Rồi không cần phương hướng chỉ cần nghe tiếng khánh chùa và tiếng niệm phật là lão nhảy về hướng đó. Vào khu chùa lão như thoát cõi trần. ở đây thanh tinh quá, những ni cô đẹp, đi chân trần vòng qua lão còn tránh để không dẫm vào lão. Từ bi quá! bất giác lòng lão cũng thầm niệm Nam mô a di đà phật. Đang vừa tịnh tâm thì xao xác phía sau chùa tiếng rầm rập lão nhảy theo hóng hớt. thì ra có người vừa tự tử được đệ tử chùa cứu vào đặt nằm ở nhà sau .

5 nhận xét:

  1. Lão làm sao đã có nhà rùi mà Mi mày mò mãi vẫn chưa mở được nè! Lão phải lên BL một chuyến gấp để giúp Mi xây nhà chứ không thì Mi bơ vơ rùi. huhuu

    Trả lờiXóa
  2. làm sao đưa các bài vô đây được nữa nè! Mi đang lúng túng đây. Lão giúp Mi đi

    Trả lờiXóa
  3. Sao Lão không đưa Mi thêm vào bạn bè! địa chỉ của Mi nè!
    http://mimosabl.blogspot.com. Lão qua nhà Mi chơi nhé!

    Trả lờiXóa
  4. Làm em làm bạn với anh
    Chính là Nắng Hạ lanh chanh đó mà...
    ( nhà anh không gửi ảnh vào được anh ơi...)
    vào cài đặt lại gửi hình cho vui.....

    Trả lờiXóa