(viết tặng chủ nhân blog trái đắng)
cuối sướng khổ buồn vui em đã trải
khi em nghĩ chẵng thể nào yêu lại
khi niềm tin người ta lấy mất rồi
ở cuối con đường có sẵn một bờ vai
em về nhé tựa đầu vào mà khóc.
Nhưthủa ấu thơ bạn bè trêu chọc
Trút tủi hờn trên vai bố, ngày xưa…
Cuối con đường sẽ có một căn nhà
Không rộng lắm đủ chở che mưa nắng
Đủchắn những cơn gió mùa cay đắng
Có Một trái tim sốt sắng đợi em về.
Cuối con đường cỏ xanh ngắt triền đê
Anhđứng đợi buổi bình minh cũng đợi
Một bàn tay thôi và xíu xiu tin cậy
Đưa cho anh. anh sẽ dắt em về./.
Tặng cho người một bàn tay để nắm một trái tim để yêu . dẫu biết khi xưa nụ cười giòn tan và ánh mắt lấp lánh không giành cho mình. Biết rằng nụ hôn nồng nàn bỡngỡ đã không còn nữa. lọc lừa man trá cuộc đời đã lấy đi niềm tin trong nàng. Cuối con đường ta đợi để đón nàng vì ta biết một ngày nàng cần lắm một bờ vai và một cánh tay cầm lấy tay nàng. … ta sẽ đợi vì ta yêu nàng.
Không rõ là người nhận cảm thấy thế nào?
Trả lờiXóaNhưng em nhìn thấy bóng em trong đó!
Trời đất! Cả bài viết rất chi là nghiêm túc, ngọt ngào, tình cảm dành cho một nàng mà HQ vô cùng yêu dấu. Mình đang vô cùng cảm động trước tình yêu chân thành ấy thì lại nhìn thấy tấm ảnh chú mèo ca hát mà không nhịn được cười. ha ha... lão hài quá.
Trả lờiXóa