Thứ Năm, 6 tháng 8, 2015

tặng cáo ú

MAI CÓ THỂ ANH KHÔNG LÀM THƠ NỮA.

Ừ. Có thể mai không làm thơ nữa.
Mai buông tay, mặc nỗi nhớ rụng rời.
Mai biết chắc lòng tan như sau bão.
Biết chắc ngìn năm chưa hẳn đã phai phôi.


Mai buông hết nhớ thương theo gió sớm
Biết tiếng chim lẻ bạn sẽ kêu chiều.
Lòng muốn khóc mà sao không thể khóc
Dồn một đêm nay đựng cả suốt đời yêu.

Mai chới với phía em anh biết.
Nhớ rồi đau, nhưng chẳng khóc được đâu.
Sẽ rất lâu sống tựa hồ như chết.
Sẽ rất lâu bình lặng mới bắt đầu.

Mai đau đấy suốt đời hai phía.
Suốt đời ta mang tiếng đa tình
Đa đoan kiếp nợ nần con chữ.
Lỡ mấy câu thơ ,nên chẳng cách thanh minh.

Mai đau đấy phía em ngày tư lự
Nhưng rồi quen như tất yếu phải buồn.
Trầm mãi một màu chiều mưa chèm nhẹp.
Bỗng một ngày trời chưa từng xanh hơn.

Mai vẫn thế , nhưng mai khác lắm .
Sắc màu lưu li em ghét gấp vạn lần.
Anh ghi vào tim  từng cánh mỏng.
Tím biếc một đời câu hẹn nhớ đừng quên.

Mai khác lắm nhưng đêm nay vẫn thế.
Nốt đêm nay dồn chặt một đời yêu
Cho anh mường tượng một lần hôn em nhé.
Một lần thôi như ta mới bắt đầu.
-------------------------
Ps: thèm một cái nắm tay. Thèm một nụ hôn dù là lên nơi mắt hay đậm hơn là phớt lên môi . Vậy mà mường tượng vẫn phải dặt dè.
Chém cha cái kiếp đa đoan
Mần thơ chi để đời toàn mông lung.

1 nhận xét: